-
Tiểu thuyết: Thương Ly - Tuyết Linh Chi - chương 1
Tiểu thuyết: Thương Ly - Tuyết Linh Chi - chương 1 >> Truyện online hay nhất Giới Thiệu Nàng xuất thân từ một gia đình quý tộc s...
-
Người đàn ông nhất hành tinh
Trang đọc truyện cười hay và mới nhất cập nhật liên tục từ nhiều nguồn khác nhau trên mạng.Đặc biệt có phiên bản truyện cười tiếu lâm . M...
-
Kinh nghiệm...
Các bạn có thể xem nhiều truyện khác tại: truyện cười dân gian việt nam - truyện cười người lớn Một gã trẻ tuổi gặp một ông già. Đang hu...
-
Truyện cười : Nhật ký tán gái tập 3
Truyện hài : Nhật ký tán gái tập 3 ngày...tháng...năm... >> Truyen online << Sáng ngủ dậy đang phì phèo điếu thuốc thì thằng...
-
Bông hồng cho tình đầu - chương 2
Truyện tình cảm: Bông hồng cho tình đầu - chương 2 Cao Nguyên Ơi ! >> Truyện online hay Cao nguyên ơi! Chiều nay đàn...
-
Truyện tình cảm trung quốc: Đứa con hai dòng máu chương 3
Truyện tình cảm trung quốc: Đứa con hai dòng máu chương 3 >> Doc truyen hay nhat Ông nhượng bộ. "Vậy thì nhiều năm. Nhưng ch...
-
Truyện tiểu thuyết: Mật thám Phong Vân - p61
Truyện tiểu thuyết: Mật thám Phong Vân - p61 >> Truyen online << Lăng Phong quay qua hỏi : - Sát ý, hắn muốn giết người?...
-
Truyện tiểu thuyết: Mật thám Phong Vân - p56
Truyện tiểu thuyết: Mật thám Phong Vân - p56 >>> Truyen online hay Lâm Nghi Anh ngồi nghe Tô Đóa Nhi kể chuyện mà không khỏi rớt ...
-
Truyện tiểu thuyết:Mật thám Phong Vân - p52
Truyện tiểu thuyết:Mật thám Phong Vân - p52 >>>> Doc Truyen Theo Dư Minh Sinh thấy, bài ca của Tô Đóa Nhi khá đơn giản, hắn ...
-
Truyện tình cảm : Chàng trai không biết yêu
Truyện tình cảm : Chàng trai không biết yêu - Chương 1 >> Đọc truyện hay Nhật Hà ! Em còn bao thư không, cho chị xin một cái. - H...
Đăng lúc 01:40 bởi Unknown
Một thằng nhóc 5 tuổi đang khóc.
Con bé nhẹ nhàng đến bên. “Sao anh khóc? Anh đừng khóc nữa! Em chơi với anh!”
…..
Tình cảm giữa hai đứa con nít có thể tồn tại không khi người lớn cứ vô tình giẫm đạp?
Ngây thơ lắm, hồn nhiên lắm. Nhưng dần dần chỉ còn nỗi buồn và nước mắt.
“Em xin lỗi” – Lời chào tạm biệt cuối cùng đã khiến con tim anh tan nát.
Để rồi một ngày gặp lại, anh còn yêu em hơn anh của ngày xưa…
Em gom nhặt từng mảng kí ức nhỏ nhặt về anh mà em đã đánh mất...
***
- Mấy ngày nay trời lạnh quá! – giọng Linh run rẩy, cái lạnh của mùa đông thấm vào da thịt, khiến cô run lên bần bật.
- Đừng run nữa! Gần tới rồi! – cô nhóc gắt gỏng, đút hai tay vào túi áo, Phương cũng buốt không kém bạn mình. Thế nhưng than vãn không phải là cách của cô. – Tuyết ngày càng nhiều, chạy nhanh thôi! – Phương vắt giò lên cổ chạy, để cô bạn của mình ngẩn tò te đằng sau.
- Nè con quỷ! Chờ! – Mỹ Linh cũng gấp rút chạy theo nhỏ bạn thân lanh chanh của mình.
…
Hai cô gái dừng lại trước một tiệm café bên đường. Quán không lớn lắm, nhưng trang trí rất dễ thương, khiến ai cũng phải dừng chân ghé thăm. Đặc biệt là nơi này có bán
Chocolate nóng rất ngon, cực kỳ phù hợp với thời tiết này.
Hai cô gái như muốn ngất vì lạnh, ngồi vào ghế, Linh thở phào:
- Tao thề không bao giờ đi với mày nữa!
- Thách mày đấy – Phương phì cười. Nó thừa biết Mỹ Linh lúc nào cũng nói thế, nhưng có bao giờ nó rủ mà Linh không đi?
- Lạnh cóng thế này mà rủ đi uống café cho được, tao phục mày! – Linh nói rồi giơ tay kêu người phục vụ và gọi ngay đồ uống yêu thích của cả hai – Chocolate nóng.
Đây là quán café yêu thích của hai đứa. Từ mùa này sang mùa khác, tiệm vẫn giữ cho mình một vẻ bình yên đến kì lạ. Ấm áp lắm! Như thể thời tiết không còn là mối lo ngại nữa khi bước vào đây.
Linh tháo cặp bao tay dày cụi của mình ra, hà hơi vào lòng bàn tay, để cho hơi ấm lan toả khắp cơ thể. Cô chợt nhớ ra điều gì đó, nhìn sang Phương:
- Nè Phương, thằng cha khi nãy va vào mày có khi nào là cố ý không?
- Mày bị điên à? – Phương cáu. Khi nãy khi đang hấp tấp chạy thì cô va vào một người đi đường.
- Ơ chứ thế nào mà ổng cứ đứng nhìn tụi mình? – Linh hỏi khi đang thưởng thức ly nước còn nóng hổi của mình.
Phương không nói gì, chỉ liếc Linh một cái rồi bình thản uống chocolate. Linh cũng biết bạn mình nên im lặng.
Ngày đó. Nó để lại một lời cuối cùng - “Em xin lỗi” – khiến tim Phong đau thắt.
Phong đứng yên như trời trồng. Là nó, sau 2 năm trời. Là nó, con bé ngày đó. Con bé đã khiến trái tim Phong tan nát. Nhưng nó không nhận ra. Là do Phong khác xưa? Hay là do ký ức của nó về Phong đã không còn nữa.
Ngày đó. Phong cuống cuồng chạy đi tìm nó, nhưng không thấy đâu.
Con bé nhẹ nhàng đến bên. “Sao anh khóc? Anh đừng khóc nữa! Em chơi với anh!”
…..
Tình cảm giữa hai đứa con nít có thể tồn tại không khi người lớn cứ vô tình giẫm đạp?
Ngây thơ lắm, hồn nhiên lắm. Nhưng dần dần chỉ còn nỗi buồn và nước mắt.
“Em xin lỗi” – Lời chào tạm biệt cuối cùng đã khiến con tim anh tan nát.
Để rồi một ngày gặp lại, anh còn yêu em hơn anh của ngày xưa…

Em gom nhặt từng mảng kí ức nhỏ nhặt về anh mà em đã đánh mất...
***
- Mấy ngày nay trời lạnh quá! – giọng Linh run rẩy, cái lạnh của mùa đông thấm vào da thịt, khiến cô run lên bần bật.
- Đừng run nữa! Gần tới rồi! – cô nhóc gắt gỏng, đút hai tay vào túi áo, Phương cũng buốt không kém bạn mình. Thế nhưng than vãn không phải là cách của cô. – Tuyết ngày càng nhiều, chạy nhanh thôi! – Phương vắt giò lên cổ chạy, để cô bạn của mình ngẩn tò te đằng sau.
- Nè con quỷ! Chờ! – Mỹ Linh cũng gấp rút chạy theo nhỏ bạn thân lanh chanh của mình.
…
Hai cô gái dừng lại trước một tiệm café bên đường. Quán không lớn lắm, nhưng trang trí rất dễ thương, khiến ai cũng phải dừng chân ghé thăm. Đặc biệt là nơi này có bán
Chocolate nóng rất ngon, cực kỳ phù hợp với thời tiết này.
Hai cô gái như muốn ngất vì lạnh, ngồi vào ghế, Linh thở phào:
- Tao thề không bao giờ đi với mày nữa!
- Thách mày đấy – Phương phì cười. Nó thừa biết Mỹ Linh lúc nào cũng nói thế, nhưng có bao giờ nó rủ mà Linh không đi?
- Lạnh cóng thế này mà rủ đi uống café cho được, tao phục mày! – Linh nói rồi giơ tay kêu người phục vụ và gọi ngay đồ uống yêu thích của cả hai – Chocolate nóng.
Đây là quán café yêu thích của hai đứa. Từ mùa này sang mùa khác, tiệm vẫn giữ cho mình một vẻ bình yên đến kì lạ. Ấm áp lắm! Như thể thời tiết không còn là mối lo ngại nữa khi bước vào đây.
Linh tháo cặp bao tay dày cụi của mình ra, hà hơi vào lòng bàn tay, để cho hơi ấm lan toả khắp cơ thể. Cô chợt nhớ ra điều gì đó, nhìn sang Phương:
- Nè Phương, thằng cha khi nãy va vào mày có khi nào là cố ý không?
- Mày bị điên à? – Phương cáu. Khi nãy khi đang hấp tấp chạy thì cô va vào một người đi đường.
- Ơ chứ thế nào mà ổng cứ đứng nhìn tụi mình? – Linh hỏi khi đang thưởng thức ly nước còn nóng hổi của mình.
Phương không nói gì, chỉ liếc Linh một cái rồi bình thản uống chocolate. Linh cũng biết bạn mình nên im lặng.
Ngày đó. Nó để lại một lời cuối cùng - “Em xin lỗi” – khiến tim Phong đau thắt.
Phong đứng yên như trời trồng. Là nó, sau 2 năm trời. Là nó, con bé ngày đó. Con bé đã khiến trái tim Phong tan nát. Nhưng nó không nhận ra. Là do Phong khác xưa? Hay là do ký ức của nó về Phong đã không còn nữa.
Ngày đó. Phong cuống cuồng chạy đi tìm nó, nhưng không thấy đâu.
Tìm kiếm : ...

GAME MOBILE OFFLINE LIÊN QUAN
